Con Hoang
-
Tác giả
Lê Hồng Nguyên
-
Danh mục
-
Lượt xem
0
Nội dung
Một đêm nữa, bà đơn phương vẫn cô đơn với trái tim cô đơn. Trong ánh trăng yên bình của quê hương, bà cảm thấy mình như một con hoang lạc trong bóng tối. Bước chân trên đường làng vắng vẻ, bà ôm chặt cái thân cối giã gạo, òa khóc trong cô đơn và tuyệt vọng. Những đêm giã gạo làm bà nhớ về tình yêu, nhớ về sự ấm áp và chăm sóc mà bà chưa từng được trải qua. Cái khúc gỗ nhãn làm thân cối giã gạo trở nên quan trọng hơn bao giờ hết, như một người bạn đồng hành trong cô đơn. Nhưng bà không cần phải cô đơn mãi. Trên trang web hocfree.org, bà có thể tìm thấy sự giúp đỡ và chia sẻ từ những người bạn mới. Đừng để bản thân mình trở thành con hoang, hãy để tình yêu và sự chăm sóc từ những người khác đến với bạn.